Y TẾ CÔNG CỘNG

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

ĐẠI HỌC Y DƯỢC TPHCM


3 posters

    Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!!

    avatar
    gianggiangonline
    Ma Mới
    Ma Mới


    Tổng số bài gửi : 1
    Join date : 10/01/2011

     Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!! Empty Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!!

    Bài gửi by gianggiangonline Mon Jan 10, 2011 3:31 pm

    Anh và Tôi cùng lớn lên bên nhau trong bao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ. Tôi nhớ rất rõ lúc nhỏ anh đã từng vì tôi mà nhiều lần xô xác với bọn con trai trong xóm, có lần còn chảy cả máu nữa ...tôi biết anh đau nhưng vẫn cố gượng cười cho tôi an lòng, từ trước đến giờ chưa ai tốt với tôi như vậy, anh là người đầu tiên và duy nhất. Thời gian trôi qua, tôi nhận ra tình cảm của mình dành cho a vượt lên trên cả tình bạn-tình yêu đơn phương. Tình yêu của tôi dành cho anh cứ lớn dần và đến một ngày tôi quyết nói cho anh ấy hiểu tất cả nhưng trước lúc tôi nói thì anh lại cùng sánh bước, tay trong tay với một cô gái khác. Trước mặt tôi, a thản nhiên:
    - Này Nhóc, giới thiệu với em đây là bạn gái của anh.

    Tôi nghe tim mình thắt lại,. tôi chưa bao giờ có cảm giác ấy…

    - Chào em, em là em gái của anh Nhân à ?

    Thấy tôi vẫn im lặng , anh lại hỏi:

    - Em không sao chứ Nhóc ?

    Mặc kệ, tôi đã bỏ chạy, chạy với những giọt nước mắt lăn dài, tôi chạy để trốn tránh tất cả, trốn cái sự thật phủ phàng.
    Tôi lê la khắp nơi mỗi ngày để ko nghĩ về anh, nhưng tôi không thể làm được. Và trong lúc tôi tuyệt vọng nhất thì tôi đã gặp Minh. Minh có rất nhiều nét giống anh và Minh đã nói thích tôi. Chỉ sau 2 tháng giữa tôi và Minh đã có một tình yêu đẹp, tôi không biết là nó có thật sự đẹp hay không nhưng tôi đã cố làm cho nó thật đẹp trước mặt anh. Tôi kể nhiều về Minh cũng như tình yêu của chúng tôi cho anh nghe, những lúc ấy tôi thường chú ý đến vẻ mặt của anh, tôi mong mỏi một sự khó chịu, bực bội bởi như vậy là trong tim anh vẫn có chỗ cho tôi nhưng không, hoàn toàn ngược lại a vẫn nói cười, vẫn chúc phúc cho tình yêu của tôi và Minh.
    Và tôi lại khóc mỗi khi từ ký túc xá của anh về, dường như nó đã trở thành thông lệ nhưng tôi vẫn cứ đi đến, vẫn kể cho anh nghe về Minh và vẫn luôn nhận từ anh những lời nói tốt đẹp như của một người anh trai. Phải làm sao khi tôi đã yêu anh nhiều…không một giây phút nào bóng dáng anh rời khỏi tâm trí tôi. Tôi đã đi trong mưa khá lâu nhưng ko nhận ra rằng mình đã ướt sũn và run lên vì lạnh. Bởi lẽ lúc ấy trong tôi chất chứa nhiều câu hỏi ko biết đáp án. Ko nghĩ về a…ko tôi ko thể. Nói với a tình cảm của mình? Nói ư…khi trong tim a ko có một góc nào cho tôi? Tôi chỉ biết việc tôi cần làm khi ấy là để Minh rời khỏi cuộc đời mình bởi tôi thật sự tôi ko yêu Minh, tôi muốn Minh hạnh phúc.
    Vào một ngày chủ nhật đẹp trời tôi đã nói lời chia tay với Minh và được sự đồng ý bởi Minh không thể chấp nhận một người yêu mà suốt ngày cứ nghĩ về một người khác.
    Tôi lang thang trên con đường xưa-đầy kỉ niệm giữa tôi và a chợt tôi trông thấy anh, tôi muốn chạy thật nhanh đến bên anh. Nhưng không, a ko đi một mình, mà đi cùng cô gái hôm nọ. Nước mắt tôi lại rơi và tôi lại bỏ chạy. Dường như phía sau, tôi nghe thấy tiếng của anh. Mặc kệ tôi vẫn chạy, chạy mãi và…chợt một chiếc xe hơi lao đến rất nhanh.
    - A !
    Tôi có cảm giác như ai đã đẩy tôi sang phía bên kia đường. Là a. Tôi chạy đến thật nhanh bên anh, người anh toàn là máu.
    - Anh Nhân, anh có sao không? Sao a…

    - Em lại bất cẩn…Lần sau ko được như vậy nữa…
    Anh chỉ nói với tôi một câu và ngất đi. Ngồi bên ngoài phòng cấp cứu mà đôi tay tôi lạnh ngắt, tôi sợ, sợ anh sẽ rời khỏi tôi mãi mãi. Không! Tôi không thể mất anh được, tôi mong thời gian có thể trở lại tôi sẽ không bỏ chạy, sẽ không có cái ý nghĩ ngu ngốc ấy.

    - Bác sĩ, anh ấy thế nào rồi ạ? Tôi như nhảy sổ vào người ông.
    Tôi lại thấy tim mình thắt lại, khiến tôi ko thế thở nỗi, tôi lặng người, những giọt nước mắt…tôi chỉ muốn khóc thật lớn…Tôi mất a thật rồi ư?...
    3 tháng sau ngày anh mất, tôi lại đi trên con đường ngày nào-con đường đã khiến anh phải ra đi mãi mãi.

    - Xin lỗi, em có phải là…
    - Là chị? Tôi hơi bất ngờ khi gặp chị ấy, người yêu của anh.
    - Chúng ta nói chuyện được không? Chị có cái này muốn đưa cho em.

    Tôi khe khẽ gật đầu, khi đã tìm được chỗ ngồi, chúng tôi bắt đầu. Chị ấy lấy trong túi xách của mình một cuốn sổ đưa cho tôi.

    - Đây là gì?

    - Nhật ký của Nhân

    - Sao nó lại ở chỗ chị?

    - À, là do lần trước chị cầm nhầm muốn trả lại cho Nhân nhưng không còn cơ hội nữa nên chị đưa nó cho em.
    Dường như thấy được ánh mắt của tôi chị nói tiếp:

    - Chị chỉ đọc được trang đầu thôi.

    - Có gì quan trọng nữa hả chị, dù sao người cũng đã chết rồi còn gì là bí mật nữa.

    - Tùy em vậy, giờ chị phải đi chọn áo cưới đây.

    - Chọn áo cưới? (Tôi khẽ chau mày)

    - Sao chị lại có thể làm như vậy? Anh Nhân mất chưa được 100 ngày mà.

    - Em nói vậy là sao? Chị và Nhân chỉ là bạn thôi mà.

    - Là bạn? Vậy tại sao lần trước anh ấy lại giới thiệu chị là bạn gái của anh ấy?

    - Chị cũng không hiểu vì sao Nhân lại như vậy nữa, thôi chị trễ rồi chị phải đi, chào em!

    Bây giờ chỉ còn mỗi mình tôi, tôi giở từng trang nhật kí của a.

    Ngày...tháng...năm...
    Hôm nay là ngày tôi cảm thấy hạnh phúc nhất bởi tôi thấy được nỗi đau khổ của em khi tôi giới thiệu Phương là bạn gái của mình, điều đó chứng tỏ em đã yêu tôi. Ôi! tôi muốn hét lên cho mọi người biết rằng tôi thật sự rất hạnh phúc.

    Rồi một trang khác

    Ngày...tháng...năm...
    Có lẽ ngày hôm nay là ngày buồn nhất, tôi đã lầm, một sự hiểu lầm tai hại, bởi em-người mà tôi yêu nhất lại hoàn toàn không yêu tôi. Em đã có người yêu, một chàng trai tốt, tôi đoán vậy. Tôi đã nghe rất nhiều về người ấy từ em, những lời của em như ngàn mũi tên đâm thẳng vào trái tim tôi nhưng em vẫn cứ vô tư cười nói trên sự đau khổ của tôi.

    Và tôi vẫn phải diễn hết vai diễn là một người tốt trước mặt em, tôi đã chúc phúc cho cuộc tình của em cũng như đặt dấu chấm hết cho cuộc tình của chính mình. Nhóc ơi! Khi nào thì em mới hiểu cho anh đây?

    Khép trang nhật ký lại mà nước mắt tôi cứ tuôn rơi, vì sao? Vì sao cơ chứ? Vì sao anh không nói với tôi sớm hơn, vì sao ? Vì sao trời lại khéo trêu người như thế, những câu hỏi vì sao cứ bao lấy tôi. Đêm ấy tôi đã khóc, khóc rất nhiều, chợt tôi giật mình khi nhận ra mặc cho tôi có khóc bao nhiêu và tôi có trả lời được tất cả câu hỏi thì anh, người tôi yêu vẫn ko bao giờ sống lại.

    Hãy bày tỏ tình cảm của mình, bởi lẽ liệu ngày mai bạn còn cơ hội để nói và liệu ngày mai người ấy còn cơ hội để nghe???...

    Mua ban |
    May tinh de ban |
    May tinh xach tay |
    Dien thoai di dong
    cangok
    cangok
    Chúa Tể
    Chúa Tể


    Tổng số bài gửi : 478
    Join date : 22/11/2009
    Age : 32
    Đến từ : Bình Dương

     Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!! Empty Re: Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!!

    Bài gửi by cangok Fri Jan 21, 2011 9:22 pm

    hay thật lun áh....mà đau thương quá hihi
    kũng tiếc cho một mối tình...chỉ vì sự im lặng mà mất đi...
    biết sao được...haizz
    keongot
    keongot
    Ma Nhân
    Ma Nhân


    Tổng số bài gửi : 154
    Join date : 25/01/2010
    Age : 33
    Đến từ : một hành tinh nhỏ trong vũ trụ

     Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!! Empty Re: Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!!

    Bài gửi by keongot Wed Feb 09, 2011 5:40 pm

    ừ...thì bit sao đc

    Sponsored content


     Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!! Empty Re: Hãy bày tỏ tình cảm khi còn có thể!!!

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Mon May 13, 2024 7:03 am