Hôm nay không vui.
Cảm thấy gì đó không ổn
Chính xác thì cái cảm giác này có từ khi bắt đầu đi học lại
Thái độ, nghĩ là bình thường
Lại làm cho người ta shock
Có vẻ trước mặt lúc nào cũng là hai ngã rẽ
Mà thường thì chọn đường không đúng
Chuyện gì đang xảy ra...?
Im lặng khi mọi người rôm rả
Trống rỗng
Chỉ là vài ba cái cười gượng gạo
Phức tạp hoá, bi luỵ hóa vấn đề
Thử xem ai quan tâm
Những hành động gây hiểu nhầm
Những câu cười nhạt thếch
Hy vọng nhiều, buồn cũng nhiều
Chờ đợi nhiều thứ, để rồi lại chìm đắm trong suy nghĩ...
Tiếng ca không còn cảm xúc
Gảy từng tiếng đàn nặng trịch
Dường như không còn tìm thấy niềm vui nữa
Nặng nề...
Ngồi chờ Ai đó xuất hiện
Chờ câu "Mua cho ... àh, cám ơn nhé"
Chờ một cái cười thật tươi...
Trễ... Chưa thấy đâu...
Rồi cũng xuất hiện
Nhưng...
Cũng phải
Tại ai chứ?
Muốn gây bất ngờ nên chẳng nói
Quên mất rằng nhiều khi không nói thì sẽ không biết
Dù chẳng là gì
Tự nhiên lại thấy buồn
"It's doesn't need to talk
Just listen to your soul
Do what you think it best
To express your love..."
Dường như đang đi ngược lại những lời nói đó
Có lẽ
Đã nói những điều nên giữ lại
Đã đi hơi nhanh
Đã muốn hơi nhiều
Đã chờ đợi một cái gì đó đặc biệt
Đã quan tâm quá nhiều...
Cảm thấy khang khác
Chắc chỉ do cảm giác mà thôi
Người ta vẫn cứ vô tư
Có chăng...
Thấy rã rời
Mệt mỏi...
Phân vân trước ngã rẽ...
"Không ai tắm hai lần trên một dòng sông"
Ta là Ta
Nhưng Ta không còn là Ta
Ta đang biến đổi thành một Ta khác
Một Ta đáng ghét
Một Ta tầm thường
Ta bất ổn...
Tìm một khoảng lặng trong tâm hồn
Để suy ngẫm
Để tìm lại con người trước kia
Sẽ Im lặng đôi chút
Khi lời nói không còn hay thì không nên nói nữa
Sẽ suy nghĩ chín chắn trước khi nói và hành động
It nhắn tin hơn đôi chút
Ít hy vọng hơn
Ít chờ đợi hơn
"Cái gì tới sẽ tới"
Tình Yêu cũng vậy...
Để gió cuốn đi...
Cảm thấy gì đó không ổn
Chính xác thì cái cảm giác này có từ khi bắt đầu đi học lại
Thái độ, nghĩ là bình thường
Lại làm cho người ta shock
Có vẻ trước mặt lúc nào cũng là hai ngã rẽ
Mà thường thì chọn đường không đúng
Chuyện gì đang xảy ra...?
Im lặng khi mọi người rôm rả
Trống rỗng
Chỉ là vài ba cái cười gượng gạo
Phức tạp hoá, bi luỵ hóa vấn đề
Thử xem ai quan tâm
Những hành động gây hiểu nhầm
Những câu cười nhạt thếch
Hy vọng nhiều, buồn cũng nhiều
Chờ đợi nhiều thứ, để rồi lại chìm đắm trong suy nghĩ...
Tiếng ca không còn cảm xúc
Gảy từng tiếng đàn nặng trịch
Dường như không còn tìm thấy niềm vui nữa
Nặng nề...
Ngồi chờ Ai đó xuất hiện
Chờ câu "Mua cho ... àh, cám ơn nhé"
Chờ một cái cười thật tươi...
Trễ... Chưa thấy đâu...
Rồi cũng xuất hiện
Nhưng...
Cũng phải
Tại ai chứ?
Muốn gây bất ngờ nên chẳng nói
Quên mất rằng nhiều khi không nói thì sẽ không biết
Dù chẳng là gì
Tự nhiên lại thấy buồn
"It's doesn't need to talk
Just listen to your soul
Do what you think it best
To express your love..."
Dường như đang đi ngược lại những lời nói đó
Có lẽ
Đã nói những điều nên giữ lại
Đã đi hơi nhanh
Đã muốn hơi nhiều
Đã chờ đợi một cái gì đó đặc biệt
Đã quan tâm quá nhiều...
Cảm thấy khang khác
Chắc chỉ do cảm giác mà thôi
Người ta vẫn cứ vô tư
Có chăng...
Thấy rã rời
Mệt mỏi...
Phân vân trước ngã rẽ...
"Không ai tắm hai lần trên một dòng sông"
Ta là Ta
Nhưng Ta không còn là Ta
Ta đang biến đổi thành một Ta khác
Một Ta đáng ghét
Một Ta tầm thường
Ta bất ổn...
Tìm một khoảng lặng trong tâm hồn
Để suy ngẫm
Để tìm lại con người trước kia
Sẽ Im lặng đôi chút
Khi lời nói không còn hay thì không nên nói nữa
Sẽ suy nghĩ chín chắn trước khi nói và hành động
It nhắn tin hơn đôi chút
Ít hy vọng hơn
Ít chờ đợi hơn
"Cái gì tới sẽ tới"
Tình Yêu cũng vậy...
Để gió cuốn đi...