Đã từng là một
Giờ thì vỡ tan tành
Nát bét
Hốt lại
Chỉ còn là bụi rớt qua khe bàn tay
Không thèm nhìn mặt nhau nữa
Cũng chả còn nói với nhau một tiếng nào
Ừ thì còn nói về nhau
Nhưng,... biết rồi đó, là những lời không-nói-trước-mặt
Chẳng hay ho chút nào
Quen nhau bao lâu
Giờ thì đường ai nấy đi
Phũ phàng vậy sao?
Xây đã khó, giữ còn khó hơn
Đến với nhau vì những đồng cảm
Vì tiếng cười
Giờ thì ngoảnh mặt quay lưng
Là vậy sao?
Vậy hóa ra, đến với nhau chỉ vì lợi ích của riêng mình thôi sao?
Cái Tôi quá lớn
Lòng Tự tôn xây nên bức tường vô hình
Quá cao để có thể vượt qua
Im lặng lướt qua nhau
Nói về nhau
Đổ lỗi cho nhau
Sao không nhìn lại mình đi
Đè cục Tôi xuống bớt
Để thấy cho rõ
Để bỏ qua, rồi lại cùng nhau bước tiếp
Tình yêu là vị tha
Cớ sao lại ích kĩ và nhỏ nhen như thế?
Chỉ vì xích mích nhỏ
Mà đẩy nhau ra xa vạn dặm
Có đáng không?
Có vui không?
"Không muốn..."
Không muốn, thì tại sao vẫn làm nhau đau
Vẫn không thể tha thứ cho nhau
Nụ cười dành cho nhau, đâu mất cả rồi?
Hằn học, ganh ghét, bĩu môi, nhún vai
Nhưng không bỏ qua được
Cái gì cũng có nguyên nhân của nó
Cứ khư khư giữ cái Nguyên nhân ấy trong lòng, thì bố ai mà biết được?
Thà rằng nói huỵch toẹt ra cả đi
Phun vào mặt nhau
Đấm nhau cũng được
Rồi dứt điểm luôn
Vậy còn tốt hơn
MUỐN GÌ THÌ NÓI, ĐƯỢC CHỨ?
Xin lỗi
Mệt mỏi lắm rồi
Không muốn cứ phải ngồi bên này mà trông về bên kia nữa
LEAVE ME ALONE!
Tình Bạn nhất định không phải là cái thứ hời hợt ấy
Muốn thì vui, không thì phủi tay mà đi
Bạn gì, chẳng qua là một mối quan hệ vớ vẩn mà thôi.
Giờ thì biết rồi đó
Điều Nó cực ghét
Bạn bè quay lưng lại với nhau.
Có lẽ Nó nhầm
Chẳng phải là Một
Chỉ là Hai Nửa mà thôi
Mà cũng chẳng phải là Hai Nửa của nhau nữa rồi
Hết rồi.
Find another way, to walk alone
Giờ thì vỡ tan tành
Nát bét
Hốt lại
Chỉ còn là bụi rớt qua khe bàn tay
Không thèm nhìn mặt nhau nữa
Cũng chả còn nói với nhau một tiếng nào
Ừ thì còn nói về nhau
Nhưng,... biết rồi đó, là những lời không-nói-trước-mặt
Chẳng hay ho chút nào
Quen nhau bao lâu
Giờ thì đường ai nấy đi
Phũ phàng vậy sao?
Xây đã khó, giữ còn khó hơn
Đến với nhau vì những đồng cảm
Vì tiếng cười
Giờ thì ngoảnh mặt quay lưng
Là vậy sao?
Vậy hóa ra, đến với nhau chỉ vì lợi ích của riêng mình thôi sao?
Cái Tôi quá lớn
Lòng Tự tôn xây nên bức tường vô hình
Quá cao để có thể vượt qua
Im lặng lướt qua nhau
Nói về nhau
Đổ lỗi cho nhau
Sao không nhìn lại mình đi
Đè cục Tôi xuống bớt
Để thấy cho rõ
Để bỏ qua, rồi lại cùng nhau bước tiếp
Tình yêu là vị tha
Cớ sao lại ích kĩ và nhỏ nhen như thế?
Chỉ vì xích mích nhỏ
Mà đẩy nhau ra xa vạn dặm
Có đáng không?
Có vui không?
"Không muốn..."
Không muốn, thì tại sao vẫn làm nhau đau
Vẫn không thể tha thứ cho nhau
Nụ cười dành cho nhau, đâu mất cả rồi?
Hằn học, ganh ghét, bĩu môi, nhún vai
Nhưng không bỏ qua được
Cái gì cũng có nguyên nhân của nó
Cứ khư khư giữ cái Nguyên nhân ấy trong lòng, thì bố ai mà biết được?
Thà rằng nói huỵch toẹt ra cả đi
Phun vào mặt nhau
Đấm nhau cũng được
Rồi dứt điểm luôn
Vậy còn tốt hơn
MUỐN GÌ THÌ NÓI, ĐƯỢC CHỨ?
Xin lỗi
Mệt mỏi lắm rồi
Không muốn cứ phải ngồi bên này mà trông về bên kia nữa
LEAVE ME ALONE!
Tình Bạn nhất định không phải là cái thứ hời hợt ấy
Muốn thì vui, không thì phủi tay mà đi
Bạn gì, chẳng qua là một mối quan hệ vớ vẩn mà thôi.
Giờ thì biết rồi đó
Điều Nó cực ghét
Bạn bè quay lưng lại với nhau.
Có lẽ Nó nhầm
Chẳng phải là Một
Chỉ là Hai Nửa mà thôi
Mà cũng chẳng phải là Hai Nửa của nhau nữa rồi
Hết rồi.
Find another way, to walk alone